Tản mạn: Quán net đã phát triển như nào trong hơn thập kỷ qua?

Vector 08/06/2018 11:01

MỤC LỤC [Hiện]

Việc vào các quán net để trải nghiệm game đã trở thành một nét văn hóa trong cộng đồng game thủ. Ngay nay mức sống của xã hội đã được nâng cao hơn rất nhiều, các quán net cũng vì thế phải nâng cấp thay đổi mình nếu không muốn bị tụt hậu so với thời thế.

Còn nhớ vào những năm 2006, khái niệm net cỏ hay Cyber game chưa được hình thành, tất cả mọi địa điểm cung cấp dịch vụ internet công cộng đều được gọi chung là quán net. Các quán net thời bấy giờ cũng chưa được hiện đại hóa về mặt địa điểm, chúng hầu hết chỉ là một phòng được chủ nhà tận dụng để mở kinh doanh, một số nơi thậm chí còn khá cũ kỹ, xập xệ. Tuy nhiên, đó lại là nơi khai sinh ra rất nhiều những game thủ tài năng hiện giờ, hoặc đó là một nơi có thể giúp bạn trải nghiệm cảm giác tột cùng của sợ hãi.

Xã hội khi đó vẫn cho rằng quán net là lý do chính cho sự sa sút trong học tập cũng như lối sống của con cái. Vậy nên, các game thủ trước khi bước vào cổng của quán net vẫn phải nhìn trước ngó sau. Vì chỉ cần bị phụ huynh hay giáo viên bất ngờ bắt gặp thôi là cũng đủ để “lên bảng đếm số” rồi.

Dù hiện giờ các Cyber hiện đại mọc lên như nấm, phòng ốc được trang trí sạch sẽ, khang trang nhưng ký ức về các quán net ngày xưa vẫn chưa bao giờ bị xóa bỏ. Nó có thể là nơi khiến tình cảm gia đình sứt mẻ mỗi lần bị bắt nhưng trên hết, nó là ký ức không thể thiếu thời niên thiếu, một địa điểm mình cùng các chiến hữu tụ họp sau mỗi giờ học hoặc mỗi giờ trốn tiết. Dù đôi lúc chỉ tận dụng được 15 hay 20 phút mỗi khi tan học nhưng cảm giác đạp xe ra khỏi cổng trường, nhìn trước ngó sau rồi phóng thật nhanh vào quán net thật sự đáng nhớ. Tôi dám cá rằng ai trong chúng ta cũng có một thời như vậy. Sợ hãi, hội hộp, lo lắng nhưng vô cùng hạnh phúc.

Các quán net ngày trước rất ít nơi có được chỗ để xe riêng, hầu hết chỉ là tận dụng khoảng sân hay vỉa hè mà thôi. Và thời đó những game thủ vẫn còn là học sinh đạp xe đạp. Vậy nên ngoài nỗi sợ bị phụ huynh tóm được lúc đang chơi, chúng ta vẫn còn phải lo thêm nữa về việc bảo quản xe cộ. Cảm giác cứ ngồi chơi được một lúc lại phải ngoái đầu ra xem xe mình còn không quả thực cũng rất thú vị.

Có lần sau giờ tan tầm, tôi tranh thủ 15 phút đạp xe về với ý định xe lấy lý do xe bị thủng lốp. Rõ ràng trong 10 phút đầu tiên tôi canh chừng rất kỹ chiếc xe của mình, và đến khi thanh toán tiền xong, bước ra ngoài thì hoàn toàn không thấy xe đâu. Tất nhiên tôi đã ăn một trận đòn gần như nặng nhất kể từ khi ra đời. Liệu bạn đọc có thấy câu chuyện này quen với chính bản thân mình không?

Ngày nay, các cyber hiện đại thường sẽ có thêm một khu để xe riêng, rộng rãi, có cả người trông xe lẫn ghi vé. Các camera an ninh cũng được lắp đặt nên việc mất xe đã được hạn chế đi rất nhiều, dù không phải không có.

Đúng vậy, các quán net ngày xưa thường chưa phổ biến hay thậm chí còn chưa có các phần mềm quản lý phòng net. Một phần là vì số lượng máy lúc bấy giờ chỉ rơi vào khoảng 10 hoặc 15 máy là cùng. Thậm chí case máy còn được đặt hiên ngang ngay cạnh màn hình chứ không được giấu trong những chiếc tủ phía dưới bàn nữa. Tôi vẫn nhớ ngày trước mỗi lần ra quán net, muốn bật máy cứ bật thôi, xong toàn phải hô to mình ngồi máy bao nhiêu cho chủ quán còn biết mà ghi vào sổ. Tới lúc tính tiền thì cứ căn vào giờ trong sổ so với giờ ở trên đồng hồ thôi.

Cái hay của ngày trước là do chưa có phần mềm quản lý nên mỗi lúc tính tiền, nhiều khi toàn phải đôi co vài phút với chủ quán. Các ông chủ thường toàn làm tròn giờ lên để ăn được thêm 1 hoặc 2 ngàn nữa. Thời đó hôm nào được cho tiền hoặc bùng được chút tiền học là tôi không bao giờ để ý giờ giấc, nhưng có những hôm phải tiết kiệm 1 ngàn thì phải quanh co đến cùng, phút cũng không được hơn.

Thời gian trôi qua, công nghệ phần mềm ngày một phát triển hơn, do số lượng máy ở các cyber vô cùng lớn nên buộc phải có phần mềm quản lý. Vì vậy sẽ không có chuyện ăn thua nhau vài phút, số tiền và số giờ chơi được máy tính hoàn toàn chuẩn xác. Nhưng mỗi thời mỗi khác, việc đứng mặc cả với chủ quán từng phút một cũng có cái hay của nó đấy chứ.

Xã hội phát triển nên nhu cầu giải trí của con người cũng phải thay đổi theo. Chúng ta muốn tiến bước cùng xã hội thì không thể giữ mãi những lối mòn xưa cũ được. Tuy nhiên, dù các cyber ngày nay hiện đại là thế nhưng những kỷ niệm một thời về quán net ngày xưa vẫn còn sống mãi.

Cái cảm giác hồi hộp lo lắng khi bước chân vào quán net, cảm giác sợ tím cả mặt khi bước ra không thấy xe đạp mình đâu, hay đôi lúc phải đôi co với chủ quán từng phút một, v…v… Những điều đó sẽ còn ăn sâu vào tâm trí của những game thủ. Những khoảnh khắc đó sẽ còn theo chân các game thủ tới suốt chặng đường còn lại của cuộc đời. Chúng ta tiến bước cùng xã hội phát triển nhưng quá khứ không bao giờ có thể quên được.

Viết bình luận