(Game8) - Từ những gì vừa xảy ra với nhà phát hành Sgame, ngẫm mà thương game thủ Việt
Hẳn game thủ Việt trong đêm qua và sáng nay đã nhận thấy sự nháo nhác bất thường của làng game Việt. Khởi đầu bằng việc toàn bộ game và website của nhà phát hành Sgame đều không thể truy cập được vào buổi chiều ngày hôm qua, và chỉ vài giờ sau tin trụ sở Sgame bị công an khám xét, lãnh đạo bị triệu tập bùng phát trên các phương tiện thông tin đại chúng lẫn các trang tin game. Cho đến lúc này, hầu hết các trang fanpage của nhà phát hành này đều đang treo thông báo “lỗi dữ liệu cần được khắc phục” từ chiều qua, nhưng thông tin nhà phát hành bị khám xét đã nhanh chóng lan truyền trong game thủ.
Kết quả nhận được khi tìm kiếm trên Google
Đến lúc này, khi bạn tìm kiếm từ khóa “Sgame” trên Google, bạn sẽ nhận được thông báo “đóng cửa vĩnh viễn” như hình bên. Đây chỉ là một thông tin được người dùng báo lên Google, nên nó chưa phải là sự thật khi sự việc còn chưa ngả ngũ. Tuy nhiên, bỏ qua việc liệu Sgame sẽ ra sao sau những biến cố này, điều mà Game8 muốn nói ở đây là game thủ Việt đang ở trong một “bãi mìn” và luôn phải đối mặt với nguy cơ tiền mất, game bay bất cứ lúc nào. Vì sao lại thế?
Game thủ nháo nhác vì tiền mất, game bay.
Đầu tiên, nguyên nhân rõ ràng nhất là từ những game do các nhà phát hành Trung Quốc phát hành lậu ở Việt Nam. Ví dụ cụ thể nhất là Koram, một nhà phát hành từng “nổi như cồn” khoảng 2 năm trước với hàng chục game được ra mắt như Phi Tiên, Tiên Cảnh, Mãnh Tướng Vô Song, Tuyệt Đỉnh Tam Quốc… đã thu hút rất nhiều game thủ Việt bằng bốn tuyệt chiêu sốc, sếch, bựa, nhảm. Nhưng đến khi tìm kiếm thông tin về công ty này (và Vietking Games, một công ty con khác của họ), mọi người mới nhận ra họ là một công ty “toàn không”: không địa chỉ, không số điện thoại cố định, không email, ngay cả tên miền game của họ cũng chỉ sang… Hong Kong, vi phạm điều 7-TTLT 60/2006 của Bộ TT-TT.
Một trong hàng tá kiểu quảng cáo tục tĩu của Koram
Và những công ty Trung Quốc như thế này dĩ nhiên không hề bận tâm đến việc chăm lo cho trải nghiệm của game thủ. Điều duy nhất họ quan tâm là “tái chế” những tựa game rác của mình để hốt bạc bằng những chương trình khuyến mãi khủng, sự kiện hút máu, mặc kệ lời phàn nàn của người chơi. Sau khi đã ăn đủ, họ sẵn sàng rút phích server của mình (thường chỉ sau 3 tháng) và dùng chính server đó để mở một tựa game mới, tiếp tục vòng xoay ra game – hút máu – đóng game. Khóc lóc mặc bây, tiền anh bỏ túi!
Nguyên nhân thứ 2 đẩy game thủ Việt rơi vào cảnh tiền mất tật mang là khi vớ phải những tựa game… không phép từ chính những nhà phát hành trong nước. Dù nhiều nhà phát hành game công bố họ đã có quyền phát hành game tại Việt Nam (giấy phép G1), điều đó chưa hẳn đã đúng. Vấn đề ở đây là ngay cả khi đã có giấy phép G1 để phát hành game, mỗi tựa game họ cho ra mắt trên thị trường đều phải được cấp phép riêng sau khi đã thẩm định nội dung – điều mà chẳng mấy nhà phát hành chịu thực hiện. Nếu các bạn còn nhớ, vài năm trước một sự kiện tương tự Sgame đã diễn ra khi Sunsoft bị công an điều tra. Thật may mắn là không lâu sau đó, các game của nhà phát hành này được Gosu tiếp quản vận hành, bảo đảm cho quyền lợi của game thủ.
Game có... 4036 server!
Cuối cùng, điều tưởng chừng “vô hại” nhất nhưng thực ra lại nguy hiểm nhất là do chính sách kinh doanh game của các nhà phát hành Việt, bất kể có lậu hay không. Với những tựa webgame Trung Quốc rẻ tiền, các nhà phát hành của chúng ta liên tục tung ra hàng chục, hàng trăm server mới – điều có lẽ học hỏi được từ các nhà phát hành TQ (có những game lên đến vài ngàn server). Họ sẽ tung hô số lượng server đó là thước đo cho “thành công” bởi lượng người chơi quá đông, server cũ không đáp ứng nổi vân vân và vân vân. Nhưng có thể bạn chưa biết: mỗi server mới đồng nghĩa với một số game thủ mới, nhưng số lượng game thủ cũ muốn “làm lại từ đầu” mới là dân số chủ đạo của các server này.
Server cũ sẽ dần biến thành thành phố ma khi có quá nhiều server mới.
Và điều đó nguy hiểm cho người chơi ra sao? Những ai muốn “làm lại từ đầu” dĩ nhiên phải từ bỏ nhân vật mà mình đã dày công rèn luyện, và không ít thì nhiều hẳn những người chơi này đều đã bỏ tiền ép ngọc, lên VIP… cho game. Khi chuyển sang một server mới, dĩ nhiên những thứ đó sẽ không thể đi theo, và họ sẽ phải nạp tiền lại lần nữa, tiếp tục “vỗ béo” cho nhà phát hành. Những server mới thậm chí còn bất lợi cho cả những người không chuyển server: khi bạn bè của họ bị cuốn theo tiếng gọi của server mới, bang hội, bạn bè ở những server cũ dĩ nhiên sẽ hao mòn dần, và lúc này họ có 2 lựa chọn: đi theo bạn bè cũ hoặc tìm kiếm bang hội, bạn bè mới. Dù lựa chọn phương án nào, những game thủ không muốn chuyển server đều đã chịu thiệt: mất tiền, mất bạn, mất thời gian.

Phải chăng các bạn đang tự hỏi làm thế nào để tránh né “bãi mìn” mà Game8 đã nhắc tới? Khó, khó lắm. Nếu bạn đủ tỉnh táo để xem xét, những dấu hiệu đáng ngờ như không có tên NPH, không địa chỉ liên lạc, liên hệ qua yahoo hoặc gmail, bản quyền thuộc về tên trang web… là những dấu hiệu rõ ràng nhất cho một tựa game bốc mùi cần tránh né. Nhưng ngay cả khi bạn nhìn thấy cái tên những nhà phát hành game danh tiếng, chưa chắc họ đã có giấy phép phát hành tựa game mà bạn sắp chơi. Có lẽ cách tự vệ tốt nhất là… không chơi (Game8 không khuyến khích điều này), hoặc trang bị thần kinh thép đễ sẵn sàng hát “thôi rồi ta đã xa nhau” và bỏ đi khi trò chơi mình yêu thích tử nạn.
Cuối cùng, xin chúc Sgame và những game thủ của họ không phải chịu một kết cục buồn cho cả hai bên.
Viết bình luận