Khám phá Longbowman (AOE2) trong đời thực

Bookgrinder 03/08/2015 21:00
(Game8) - Có bao giờ bạn tự hỏi rằng các cung thủ người Anh thực thụ thời Trung Cổ chiến đấu như thế nào và tên của họ từ đâu ra?

Khi bạn chơi quân Anh (Briton) trong Age of Empires II, bạn chỉ việc chuẩn bị một ít tài nguyên như Gỗ và Vàng, giữ Shift + A để “spam” ra hàng loạt cung thủ Longbowman cực kỳ lợi hại ở tầm xa. Họ sẽ đổ những cơn mưa tên lên đầu đối thủ một cách không ngừng nghỉ, đặc biệt là khi được bảo vệ bởi địa hình đồi núi hay rừng rậm (Black Forest). Tuy nhiên, có bao giờ bạn tự hỏi rằng các cung thủ người Anh thực thụ thời Trung Cổ chiến đấu như thế nào và tên của họ từ đâu ra? Game8 tình cờ tìm được một nguồn thông tin thú vị để trả lời cho câu hỏi này và mong muốn chia sẻ cùng các bạn trong bài viết sau đây.

 
Để kéo căng được cây cung dài 2m này, cần có lực kéo khoảng 50kg

Trong Cuộc chiến trăm năm (Hundred Years War, 1337 đến 1453) giữa gia tộc Plantagenet (Anh) với gia tộc Valois (Pháp) nhằm giành quyền cai trị nước Pháp thời đó, quân đội Anh có một tổ chức do chính quyền kiểm soát để sản xuất tên với số lượng lớn cho cung thủ, và lượng tên này sẽ được cung cấp cho binh sĩ trên chiến trường. Một trong những nhân vật đáng chú ý nhất trong thời kỳ này là Nicholas Mynot, người được hoàng đế Henry V phong chức “Người giữ tên của Đức Vua” vào tháng 6/1413, có nhiệm vụ cung cấp tên cho quân đội. 


Longbowmen

Tuy nhiên, chỉ một mình Mynot không thể đáp ứng được nhu cầu tên của quân Anh và họ cần đến những nhà cung cấp bên ngoài. Tháng 8/1413, một nhà sản xuất tên tại London là Stephen Seler đã bán cho quân đội Anh 12000 mũi tên. Stephen Seler cũng không phải là nhà cung cấp tên duy nhất, bởi theo những thông tin từ lịch sử, chỉ riêng trong năm 1421, quân đội Anh đã mua đến gần nửa triệu mũi tên để phục vụ chiến tranh. Tháp London (Tower of London), một pháo đài kiêm cung điện nơi gia đình hoàng gia Anh sinh sống cũng là một kho tên khổng lồ, bởi vua Edward III từng tiết lộ nơi đây cất giữ 11000 cây cung và hơn 566000 mũi tên vào năm 1360, tức gần một nửa số tên mà Anh đã mua trong khoảng thời gian từ 1341 đến 1359.


Mỗi con ngỗng sẽ phải mất 6 sợi lông.

Những mũi tên của quân đội Anh thời kỳ này có đuôi được làm bằng lông ngỗng, và lượng lông khổng lồ này được thu thập như một dạng thuế từ nông dân. Trong 2 năm 1418 và 1419, vua Henry V đã yêu cầu các sheriff (dại diện của hoàng gia tại các Hạt) của mình thu về tổng cộng 1,19 triệu sợi lông ngỗng trong vòng 10 tháng để đưa đến Tháp London. Và không phải sợi lông nào cũng dùng được, bởi Anh đã quy định rằng “mỗi con ngỗng chỉ lấy 6 sợi lông” từ 2 năm trước đó. Điều này có nghĩa là gần 200000 con ngỗng đã phải ngậm ngùi chia tay với những sợi lông quý giá của mình để đức vua tiếp tục cuộc chiến tranh.


Tháp London

Sau khi đã được sản xuất và cất giữ, những mũi tên được đưa ra chiến trường như thế nào? Đầu tiên, chúng sẽ được đóng vào trong các thùng gỗ tròn và vận chuyển bằng xe ngựa. Ra đến chiến trường, chúng sẽ được đóng thành những bó 24 mũi tên để tiện phân phối, và mỗi Longbowman sẽ nhận được 3 bó để sử dụng. Trong những trận chiến dai dẳng, sẽ có những người chuyên trách việc chuyển thêm tên đến cho các xạ thủ từ xe ngựa, một công việc thử thách thể lực và sức bền bởi trọng lượng của những mũi tên và quãng đường mà họ phải chạy để giao tên cho các cung thủ.


Tên được bó lại để tiện mang vác

Tuy nhiên, xạ thủ trong quân đội Anh không chỉ toàn là binh lính chuyên nghiệp. Quân đội tuyển mộ cả những người có thể dùng cung từ dân chúng, bao gồm cả thợ săn lẫn… sơn tặc và những người này thường có cung riêng với lực kéo và độ dài khác biệt. Họ có thể mang theo những mũi tên riêng phù hợp với cây cung của mình hơn là sử dụng cung do quân đội cung cấp, nhưng trong những trận chiến lâu dài, việc sử dụng cung và tên do quân đội cung cấp sẽ hiệu quả hơn nhiều so với việc tự khuân vác cung và tên riêng của mình đi khắp nơi. Sau mỗi trận chiến, các mũi tên đã được bắn ra cũng sẽ được thu về để tái chế, nhưng thường không thể được dùng ngay do đã bị hư hại hoặc biến dạng. ăm 1343, những ghi chép từ Tháp London cho thấy rằng quân đội đã “thu về” 7000 mũi tên cần được lau chùi và cột lại thành bó, khiến 10 công nhân phải làm việc trong 6 ngày mới hoàn tất. 


Trận Crecy, cung thủ Anh (bên phải) vs lính đánh thuê Italia (bên trái)

Những cây trường cung do Longbowman sử dụng được gọi là Welsh longbow hoặc English longbow, dài đến hơn 1,8m và còn có thể được sử dụng để săn bắn. Trong cuộc chiến trăm năm, nó thể hiện sức mạnh của mình trong những trận chiến ở Crecy (1346), Poitiers (1356) và Agincourt (1415), nhưng chỉ khi các cung thủ có được một vị trí phòng thủ tốt. Ngày nay, vẫn còn có những cây cung và tên cổ sống sót từ tận trước công nguyên, nhưng lại không có cây nào từ thời đại của cuộc chiến trăm năm còn tồn tại. Đây là một điều đáng tiếc bởi việc sản xuất một cây trường cung “đạt tiêu chuẩn” có thể mất đến 4 năm, trong đó chỉ riêng công đoạn phơi khô gỗ làm thân cung đã chiếm một nửa thời gian đó.


Cung thủ cần được bảo vệ bằng chông và các binh sĩ khác

Cách bắn cung của các Longbowman cũng rất đặc biệt. Thông thường, người ta sẽ cầm cung bằng tay trái, giữ phần thân bên trái đứng yên trong khi kéo căng dây cung bằng tay phải. Trong khi đó, các Longbowman sẽ dùng tay phải giữ dây cung đứng yên, và dồn cả sức mạnh của mình vào tay trái để uốn cong thân cung về phía trước. Họ có thể bắn những mũi tên của mình đi xa đến khoảng 315m, một khoảng cách xa chóng mặt với vũ khí của thế kỷ 14-15 và những mũi tên thô sơ thời đó.

Viết bình luận