Top 10 thay đổi đáng trách nhất của các phim chuyển thể live-action Disney

Gạo 12/03/2019 07:02

MỤC LỤC [Hiện]

10. Không phải phim nhạc kịch (Nhiều bộ phim)

Những bộ phim hoạt hình Disney chuyển thể, "Alice in Wonderland", "Sleeping Beauty", và Cinderella đã trở thành tác phẩm kinh điển một phần nhờ vào những bài hát huyền thoại của họ. Tuy nhiên, với phiên bản live-action, họ lại mắc kẹt với hàng tá cốt truyện phức tạp và không còn thế hiện được âm nhạc truyền thống nữa. Các bài hát như Once Upon a Dream, và Bibbidi-Bobbidi-Boo, chỉ đơn thuần là sự xuống cấp so với bản gốc. Ngay cả những bản làm lại mà trung thành với âm nhạc gốc của Disney, như Beauty and the Beast, đã phải vật lộn để có thể truyền tải những gì tốt nhất. Emma Watson là một nữ diễn viên quyến rũ, nhưng giọng hát của cô ấy khó lòng cạnh tranh được với Paige O'Hara. Ngoài ra, chúng tôi không chắc ai cho ra ý tưởng là để cho Christopher Walken hát I Wan'na Be Like You trong The Jungle Book, nhưng đó thực sự là màn "tra tấn lỗ tai" khó lòng bỏ qua.

9. Thay đổi tông màu (Nhiều bộ phim)

Giống như âm nhạc, màu sắc tươi sáng, rực rỡ luôn là một phần đáng chú ý trong hoạt hình của Disney. Công bằng mà nói, một số phiên bản làm lại của Disney thực sự khá sống động, đặc biệt là Cinderella của Kenneth Branagh. Nhưng ngay sau đó là một phiên bản u tối, kỳ lạ và đáng sợ chứ chẳng thần tiên chút nào trong Alice in Wonderland của Tim Burton. Trong khi việc thiết kế sản xuất được đánh giá là khá ấn tượng, việc thiếu tươi sáng của các bộ phim khiến chúng ta khao khát được xem lại phiên bản hoạt hình. Điều tương tự cũng có thể tìm thấy ở một số địa điểm Maleficent, The Jungle Book, Beauty and the Beast. Thêm nữa, với việc Belle không được "độc quyền" màu áo xanh dương thực sự khiến cho cô không còn được nổi bật như trong phiên bản hoạt hình.

8. Vì sao Lọ Lem không bỏ đi? (Cinderella - 2015)

Khán giả đã chỉ trích rất nhiều đối với phiên bản Cinderella năm 1950, cho rằng nhân vật chính quá thụ động, chỉ chờ đợi giấc mơ của mình trở thành hiện thực thay vì hành động để thay đổi chính số phận. Mặc dù vậy, công bằng mà nói, Cinderella mất cha khi còn nhỏ và được nuôi dưỡng bởi một gia đình độc ác. Khi một người lớn lên trong một gia đình độc ác, không có gì lạ khi họ sợ phải ra đi. Sau nhiều năm bị lạm dụng, cũng dễ hiểu rằng Lọ Lem sẽ cảm thấy bị mắc kẹt và không còn nơi nào khác để đi. Tuy nhiên, trong phiên bản live-action, Cinderella mất cha khi trưởng thành và có một cuộc sống riêng ở bên ngoài, khiến cô không có lý do thực sự để gắn bó với gia đình người mẹ kế của mình. Cứ cho là Lọ Lem ở lại vì tình cảm gắn bó với ngôi nhà, nhưng cuối cùng cô lại chuyển đến lâu đài của Hoàng tử. Vậy tại sao cô không đơn giản là rời đi sớm hơn?

7. Gaston để mặc Maurice chết (Beauty and the Beast - 2017)

Gaston là một trong những nhân vật phản diện hoạt hình phức tạp nhất trong bộ phim kinh điển của Disney. Thay vì bộc lộ rõ  bản chất xấu xa ngay từ đầu, anh ta mở đầu trông như một con lợn hào hoa, người không bao giờ chấp nhận sự từ chối của người khác. Khi Belle liên tục từ chối anh ta, Gaston sử dụng các biện pháp hung bạo hơn để buộc cô phải kết hôn với anh, kết thúc trong một trận chiến chống lại Quái thú. Phiên bản live-action của Gaston bắt đầu tương tự, nhưng khi đi được nửa chặng đường, anh ta lại âm mưu giết chết Maurice, người cho rằng anh ta không phù hợp với con gái mình. Gaston đi từ việc chỉ là một kẻ ngốc đến suýt giết chết một người đàn ông vô tội trong tích tắc, làm hỏng sự tiến triển tự nhiên để trở thành nhân vật phản diện toàn diện của bản thân. Khi Gaston thực hiện một hành động không thể tha thứ như vậy từ rất sớm, điều đó đã làm mất đi cao trào ở cuối khi mà anh ta được tiết lộ mới chính là cầm thú thực sự.

6. Alice là người được chọn (Alice in Wonderland - 2010)

Cho dù chúng ta đề cập về nguyên tác của Lewis Carroll hay bộ phim hoạt hình Disney, thì vẫn luôn có một điều bất biến khi nói về Alice trong Wonderland. Alice là một cô gái bình thường, vô tình lạc vào một thế giới giả tưởng. Tuy nhiên, trong bản "update" của Disney, Alice được miêu tả chính là người được chọn, người được định sẵn là sẽ giết chết Jabberwocky. Phải, bởi vì nếu có một người mà đủ điều kiện để chiến đấu với một con rồng khổng lồ, thì đó là một cô gái mười chín tuổi không có sức mạnh siêu nhiên hoặc nền tảng quân ngũ. Sự thay đổi này làm cho bộ phim mất đi cảm giác của Alice trong Wonderland, mà thay vào đó là một phiên bản nhái của Harry Potter hay Narnia hơn. Trên hết, tại sao Wonderland - một nơi chẳng hoạt động theo bất kỳ logic nào - lại có một cuộn giấy tiên tri?

5. Cinderella còn chẳng buồn chạy trốn (Cinderella - 2015)

Lọ Lem thỉnh thoảng có thể trông như một người hầu thực sự trong bộ phim gốc của Disney. Tuy nhiên, khi Lady Tremaine nhốt Lọ Lem trong phòng, cô đã làm mọi thứ trong khả năng của mình để trốn thoát trước khi Công tước rời đi với chiếc giày thủy tinh. Không chịu bỏ cuộc, và cuối cùng cô đã thành công với sự giúp đỡ của những người bạn động vật của mình. Đối với tất cả sự phát triển của Lọ Lem trong phiên bản mới, cô gần như chẳng buồn quyết tâm thoát khỏi cảnh giam cầm một chút nào cả. Thay vì đập cửa hay la hét cầu cứu, cô chỉ vui vẻ hát và nhảy mà không cần quan tâm đến thế giới bên ngoài. May mắn thay, những con chuột đã mở cửa sổ, và Hoàng tử may mắn nghe thấy bài hát của cô. Tuy nhiên, Cinderella lại chẳng đóng góp được là bao và chỉ đạt được hạnh phúc của mình mãi mãi nhờ may mắn.

4. Chiến tranh ở Wonderland (Alice in Wonderland - 2010)

Có một sự khác biệt lớn giữa giả tượng và sử thi giả tưởng. Alice in Wonderland là một giả tưởng, trong khi The Lord of the Rings mới là sử thi giả tưởng. Tim Burton rõ ràng đã có một chút hỗn loạn vì cách giải thích của ông về Wonderland là một khu vực loạn lạc toàn diện. Nữ hoàng Đỏ giành được quyền lực từ Nữ hoàng Trắng sau một cuộc tấn công tàn khốc. Và bây giờ với một cuộc nổi loạn nổ ra, chỉ có Alice mới có thể lập lại trật tự bằng cách chinh phục Jabberwocky. Xin lỗi, nhưng những từ như "chiến tranh", "cuộc nổi loạn", và "trật tự" lại chẳng có tí phù hợp nào với Wonderland cả. Và tất nhiên, lôi Mad Hatter từ bàn tiệc trà ra chiến trận không phải là một ý tưởng xuất chúng tí nào.

3. Bộ dạng kỳ cục của CGI (Nhiều bộ phim)

Mọi người hốt hoảng khi họ nghĩ rằng Thần Đèn của Will Smith có thể sẽ không có làn da màu xanh trong phiên bản live-action của Aladdin. Tất nhiên, một khi khán giả đã nhìn thấy Genie trong trailer, thì có lẽ làn da không có màu xanh chắc cũng chẳng sao đâu nhỉ? CGI đã tiến một bước dài trong những năm gần đây và những tiến bộ này thậm chí đã được sử dụng trong một số phiên bản làm lại của Disney. The Jungle Book đã giành giải Oscar nhờ hiệu ứng hình ảnh tuyệt vời chính là ví dụ điển hình. Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp, các nhân vật CGI trong các bản làm lại này trông có vẻ lúng túng, đáng sợ và kỳ lạ. Rất nhiều nhân vật trong số đó thậm chí còn trông "chân thực" đến khó tả. Có lẽ mọi chuyện thì sẽ dễ chấp nhận hơn trong hoạt hình.

2. Cuốn sách của Quái thú có thể đưa bạn đến bất cứ đâu (Beauty and the Beast - 2017)

Beauty and the Beast năm 2017 thực sự đã làm sáng tỏ những câu hỏi mà mọi người luôn thắc mắc về bộ phim gốc, nhưng nó cũng tạo ra một lỗ hổng khổng lồ trong cốt truyện. Một trong những vật phẩm ma thuật mà Enchantress tặng cho Quái thú trong phiên bản này là một cuốn sách có thể đưa người đọc đi bất cứ đâu. Nhưng đợi một chút! Tại sao Belle không sử dụng cuốn sách này khi cha cô sắp bị đưa đến trại tâm thần? Cô ấy có thể dịch chuyển tức thời đến thị trấn, tóm lấy Maurice, rồi biến mất không một dấu vết. Belle được cho là thông minh lắm cơ mà! Điều này không chỉ vô nghĩa, mà cả Quái thú cũng đã có một tấm gương cho phép anh ta nhìn thế giới bên ngoài. Không phải là cho anh ta một cuốn sách như vậy là anh ta có thể biến thành sat nhân hàng loạt sao?

1. Biến 3 nàng tiên đỡ đầu trở thành những kẻ đại ngốc (Maleficent - 2014)

Ba nàng tiên là những anh hùng vô danh trong Sleeping Beauty. Họ không chỉ giúp cứu công chúa Aurora mà còn giúp Hoàng tử Phillip thoát khỏi rắc rối vài lần. Nhưng trong Maleficent, họ biến thành ba kẻ đại ngốc, những người liên tục khiến Aurora gặp nguy hiểm và không đóng góp gì cho giá trị của cốt truyện. Được rồi, cơ bản thì, họ là các tiên nữ thay vì các nàng tiên trong phiên bản này và họ thậm chí còn chẳng có tên là Flora, Fauna hay Merryweather. Thay vào đó, họ được đặt tên là Knobgrass, Thistlewit và Flittle, khiến cho sự hiện diện của họ dễ chấp nhận hơn một chút. Tuy nhiên, xem xét việc các nàng tiên đều có ý chí mạnh mẽ, đáng yêu và đóng vai trò quan trọng như thế nào trong bộ phim gốc, thì việc cho những người thay thế bất tài như vậy vào bộ phim làm lại giống như một cái tát thẳng vào mặt tiền bối vậy. Maleficent có thể đã nguyền rủa một đứa bé, nhưng ba người này mới là vấn đề thực sự ở đây.

Viết bình luận